Đi Về Phía Lửa là một bộ phim chỉn chu và đáng hoan nghênh khi khai thác đề tài khó: cuộc sống, công việc của những người làm ngành nghề phòng cháy, chữa cháy, cứu hộ, cứu nạn.
Chuyện nghề, chuyện đời của người lính cứu hỏa là một đề tài còn khá mới mẻ với ngành phim Việt. Phần vì đây là phim về đặc thù nghề nghiệp, rất dễ dẫn đến sai sót trong chi tiết kịch bản, phần do việc khắc họa những vụ cháy nổ, cứu hộ, cứu nạn không hề đơn giản, đòi hỏi kinh phí không nhỏ. Đi Về Phía Lửa là một trong số những tựa phim Việt hiếm hoi mạo hiểm khai thác chủ đề khó nhằn này. Phim được cầm trịch bởi Trần Thanh Huy – đạo diễn phim điện ảnh Ròm gây sốt một thời, quy tụ nhiều diễn viên trẻ nổi tiếng hiện tại như Lãnh Thanh, Hồ Thu Anh, Xuân Phúc, Trần Ngọc Vàng,… Hiện phim đã lên sóng 4 tập và nhận về khá nhiều phản ứng tích cực từ khán giả bởi đã thành công khơi nguồn những cảm xúc về công việc cứu hỏa, cứu hộ, cứu nạn.
Bối cảnh chân thực, kịch bản giàu cảm xúc
Đi Về Phía Lửa mở đầu bằng một trận hỏa hoạn, nơi đội của Đức Anh (Lãnh Thanh) phải thực hiện nhiệm vụ giải cứu một người phụ nữ trung niên ngồi xe lăn, không thể tự mình thoát khỏi đám cháy. Ngay từ ấn tượng đầu tiên, phim đã làm khá tốt khi tái hiện khung cảnh hoả hoạn, cứu nạn tương đối chân thực. Được biết ekip làm phim cũng sử dụng lửa thật cho những phân cảnh đặc biệt này thay vì dùng kỹ xảo điện ảnh thế nên dễ dàng thuyết phục khán giả hơn. Những phân cảnh đu dây cáp qua đoạn suối chảy xiết, cứu người chết đuối, cứu hộ trong rừng hay cứu hoả ở chung cư cao tầng,… cũng được dàn dựng công phu, cho thấy sự chỉn chu của ekip làm phim. Người xem cũng có thể thấy khá nhiều góc máy đặc tả những chi tiết liên quan đến công việc cứu hộ, cứu nạn, như những bình oxy, những trang thiết bị đặc biệt, các thao tác đu dây, vượt suối, hô hấp cấp cứu cho nạn nhân,… Chưa bàn tới việc kỹ năng nghiệp vụ của các nhân vật có hoàn toàn chuẩn chỉnh hay không thì trước mắt, phim đã làm khá tốt trong việc phục dựng bối cảnh, cho khán giả được thấy phần nhìn tương đối chân thực.
Đi đôi với phần bối cảnh, phần nhìn tạo cảm giác gần gũi là các câu chuyện dẫn dắt khán giả đi qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bên cạnh đời tư, cuộc sống của các nhân vật chính là đội lính cứu hỏa thì tuyến nhân vật nạn nhân và người nhà của họ cũng thú vị không kém. Khán giả được đi qua nhiều câu chuyện đầy cảm xúc, những khoảnh khắc mà con người phải đối diện với lằn ranh sinh tử. Như ở tập phim có cảnh cháy chung cư cũ, việc hai đứa trẻ phải tự bảo vệ lẫn nhau, người anh có vẻ mới chỉ học cấp 2 nhưng đã biết an ủi, bảo vệ và sau cùng là nhường sự sống cho em. Khoảnh khắc người bố trở về, đối diện với cậu con trai đã không còn hơi thở, các lính cứu hỏa cũng chết lặng, nhất là Đức Anh – người đã từng trải qua cảm giác mất anh trai, khiến khán giả cũng phải nghẹn ngào. Cảm xúc của người xem càng bị đẩy lên tới đỉnh điểm khi ở phân cảnh này, Toàn Thắng (Xuân Phúc) nghe cuộc điện thoại của con gái nhỏ và phải hát cho con nghe giữa bầu không khí tang thương, đau lòng.
Diễn xuất tốt, thiết lập nhân vật gần gũi, thú vị
Điểm sáng của bộ phim phải kể đến việc các nhân vật không được hình tượng hóa trở thành “anh hùng” mà tất cả đều vô cùng gần gũi với những câu chuyện xoay quanh cuộc sống thường nhật. Toàn Thắng tuy là người có tiếng nói nhất nhì đơn vị, giỏi kỹ năng nghiệp vụ lại hết lòng với công việc nhưng anh lại chẳng thể chu toàn việc nhà. Hai lần liên tiếp vợ vượt cạn, anh đều không thể ở bên cạnh khiến mâu thuẫn gia đình lên tới đỉnh điểm. Mẹ vợ liên tục chì chiết Thắng, một mực muốn anh nghỉ việc. Vợ dù có hiểu chuyện đến đâu thì cũng không đủ sức tự gánh vác gia đình, cô muốn Thắng chuyển công tác, làm một công việc mà anh có thể dành nhiều thời gian hơn cho con và hơn hết là không phải gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Đức Anh là chàng thanh niên trầm tính, ít nói và dường như không thể dung hòa với bố mình, một nghệ sĩ từng muốn anh theo nghiệp gia đình. Bản thân anh có một nỗi ám ảnh lớn trong tâm trí về người anh trai đã mất, thế nên khi cứu hai anh em gặp hỏa hoạn, Đức Anh đã suýt gục ngã vì cảm giác tâm trí bị bóp nghẹt. Ngoài ra, phim cũng nhẹ nhàng cài cắm những chi tiết đáng yêu về mối quan hệ của Đức Anh với cô bạn cũ – bác sĩ Hồng Ngọc. Mối quan hệ tình cảm nam nữ phát triển rất nhẹ nhàng, không làm ảnh hưởng nhiều đến mạch phim chính.
Thanh Hà (Hồ Thu Anh) là người bạn cùng lứa với Đức Anh cũng là bóng hồng duy nhất của đơn vị. Cô mạnh mẽ, cá tính, yêu nghề và là con nhà nòi nhưng liên tục bị mẹ bắt nghỉ việc. Bà không muốn con gái nối nghiệp bố, làm thứ ngành nghề khiến bà không thể ngủ yên mỗi khi nghe báo đài đưa tin có đám cháy. Thêm vào đó, Thanh Hà cũng gặp rắc rối với những câu chuyện rất đời thường, là việc bị mẹ giục cưới, ép đi xem mắt.
Cuối cùng, tân binh Minh Long (Trần Ngọc Vàng) đầy nhiệt huyết, đầy sức trẻ và may mắn hơn ba nhân vật còn lại khi cậu được mẹ ủng hộ hết mình trong chuyện công việc. Mối quan hệ đáng yêu của cặp chị em Thanh Hà – Minh Long cũng thêm gia vị đậm đà cho câu chuyện của Đi Về Phía Lửa.
Những nhân vật gần gũi, là “anh hùng” nhưng cũng chẳng mấy khác những con người bình thường. Họ cũng có gánh nặng gia đình, phải trải qua những hỉ nộ ái ố của cuộc sống thường nhật và hơn hết và phải gắng sức để dung hòa giữa công việc với gia đình. Cộng hưởng với phần thiết lập nhân vật gần gũi, thú vị này là diễn xuất tương đối đồng đều của dàn diễn viên. Lãnh Thanh – Trần Ngọc Vàng, cho thấy sự tiến bộ rõ nét với vai diễn lần này. Hồ Thu Anh thoại đôi chỗ còn gượng nhưng nhìn chung vẫn lột tả rõ nét sự cá tính, sắc sảo của nhân vật Thanh Hà. Điểm sáng hơn cả phải kể đến nam diễn viên Xuân Phúc, người thể hiện được hai màu sắc rõ nét của Toàn Thắng, khi là chiến sĩ quả cảm, gan dạ, lúc lại là người chồng, người cha ấm áp, người con rể cam chịu trước những lời nhiếc móc của mẹ vợ. Sự cắn rứt, đấu tranh nội tâm của nhân vật khi bị ép phải thay đổi công việc cũng giúp khán giả hiểu hơn về cuộc sống, tâm tư của những người làm công việc cứu người.
Chấm điểm: 3,5/5
Đi Về Phía Lửa khơi gợi ra khá nhiều câu chuyện, nhiều nhân vật thế nên độ dài 6 tập có lẽ là hơi ngắn. Hiện phim đã đi đến tập thứ 4 và còn khá nhiều vấn đề đặt ra cần được giải quyết. Chưa biết ở hai tập cuối, biên kịch có kịp xử lý hết các vấn đề. Tuy nhiên ở thời điểm hiện tại, vẫn phải dành lời khen cho tổng thể tác phẩm tương đối chỉn chu này. Ngoài một số vấn đề như đôi chỗ lời thoại hơi khiên cưỡng, một số nhân vật phụ nói chuyện thiếu tự nhiên ra thì đây vẫn là một bộ phim đáng xem, mang tới làn gió mới cho ngành phim truyền hình Việt.
Theo Lệ An (Phụ Nữ Số)