Bắt đầu từ chia sẻ của tài tử Henry Cavill về việc ghét đóng cảnh nóng, ngành giải trí một lần nữa nổ ra cuộc tranh luận liệu những phân đoạn dán mác 18+ có cần thiết trong phim hay không.
Cảnh nóng làm lu mờ diễn xuất
Đầu tháng 2, khi tham gia podcast Happy Sad Confused cùng đạo diễn Matthew Vaughn, Henry Cavill tuyên bố không phải người hâm mộ của cảnh nóng trong phim.
Anh thừa nhận có những trường hợp cảnh sex thực sự mang lại lợi ích cho bộ phim, chứ không chỉ để câu kéo khán giả. Tuy nhiên, nam diễn viên sinh năm 1983 cho rằng những phân đoạn nhạy cảm dường như bị lạm dụng quá mức trong hoạt động làm phim hiện tại. Điều đó khiến anh đặt ra câu hỏi liệu điều đó có thực sự cần thiết hay chỉ là những người mặc ít quần áo hơn?
Siêu nhân 41 tuổi nói thêm có thể biên kịch và đạo diễn thêm cảnh nóng vào với mục đích kể chuyện nhưng người hâm mộ chưa chắc đã để ý đến khía cạnh đó, mà chỉ tập trung vào cơ thể trần truồng của diễn viên.
Trong bối cảnh hình ảnh 18+ tràn ngập truyền hình và phim điện ảnh như hiện nay, Cavill giống như nhà thập tự chinh đạo đức đơn độc đấu tranh cho lý tưởng riêng. Tuy nhiên, một nhân vật khác chủ động đến bên cạnh anh. Bà là nghệ sĩ biểu diễn kỳ cựu, trải qua nhiều thay đổi trên màn ảnh và có sự hiểu biết sâu sắc đủ đề bàn về những đòi hỏi buộc diễn viên phải cởi quần áo nhân danh nghệ thuật.
Trên Radio Times , Joanna Lumley cho biết muốn cắt bỏ hoàn toàn các cảnh sex trong phim.
“Ngay giây phút bạn cởi bỏ quần áo, khán giả sẽ nhìn vào bạn, diễn viên, và các đặc điểm của bạn – bộ ngực và bộ phận sinh dục của bạn trông như thế nào. Bạn ngay lập tức đánh mất nhân vật mà mình đã xây dựng . Có một yếu tố sân chơi trong đó – kéo quần bạn xuống và xem bạn có gì. Tôi sẽ cắt chúng hoàn toàn. Chúng khiến mọi thứ chậm lại. Chúng thật thô lỗ và khủng khiếp”, nữ diễn viên sinh năm 1946 nói.
Nữ MC người Anh nhấn mạnh khỏa thân được coi là điều tất cả diễn viên nữ phải chịu đựng, kể cả những ngôi sao gạo cội như Vanessa Redgrave, Julie Christie…
Một nghiên cứu năm 2019 cho thấy những bộ phim sản xuất trong thập niên 2010 có ít cảnh khỏa thân hơn những năm khác kể từ thập niên 1960. Cụ thể, chỉ 1,21% phim được sản xuất trong những năm 2010 có cảnh khỏa thân. Điều này có thể do bối cảnh đã thay đổi. Trước đây, các đạo diễn không nghĩ đến việc bắt một ngôi sao cởi đồ chỉ để có được một khoảnh khắc kích động vô thưởng vô phạt khiến họ phải đối mặt với thực tế những cảnh khỏa thân sẽ tồn tại mãi mãi trên Internet ở thời điểm hiện tại.
Tháng 10/2023, cuộc khảo sát trên 1.500 thanh thiếu niên do Đại học California Los Angeles (UCLA) thực hiện cho thấy nhu cầu xem phim sex trên màn ảnh đang giảm dần. Đa số người được hỏi cho biết tình dục là không cần thiết trong phim để phục vụ cho diễn biến cốt truyện, trong khi nhiều người tỏ ý muốn thấy sự tập trung nhiều hơn vào tình bạn thuần khiết.
Henry Cavill sai khi chê cảnh nóng?
Tuy nhiên, nghiên cứu trên dường như đã lỗi thời. 2023 chứng kiến sự trỗi dậy của những tác phẩm ngập tràn cảnh nóng táo bạo và bất thường. Dĩ nhiên, không phải tất cả cảnh nóng đó đều cần thiết. Bất chấp cuộc tranh luận kéo dài và gay gắt về mức độ coi thường phụ nữ, Poor Things là câu chuyện về một phụ nữ sử dụng tình dục để xây dựng toàn bộ nhân cách. Vì vậy, việc loại bỏ hình ảnh 18+ sẽ tước đi trái tim bộ phim. Nhưng nếu loại bỏ cảnh nóng trong Oppenheimer , bao gồm đoạn Florence Pugh cởi áo, chúng ta còn lại phiên bản về “cha đẻ” bom nguyên tử đầy đủ, chỉ ngắn hơn một chút.
Điều đó cũng đúng với truyền hình. Loạt phim thảm họa The Idol của HBO mang đến cảm giác nó được tạo ra chẳng khác gì phương tiện để khỏa thân, với mục đích thu hút sự chú ý của khán giả như những bộ phim khác trước đó. Nhưng kết quả thu về thật khủng khiếp, bởi những gì đọng lại chỉ là vô số cảnh khỏa thân vô nghĩa. Trọng tâm của toàn bộ quá trình sản xuất là vào những cơ thể không mặc quần áo của diễn viên. Cái giá phải trả là nhân vật, cốt truyện và cả kỹ năng diễn xuất mờ nhạt. Phim thất bại vì lý do mà bà Lumley đưa ra trên Radio Times – đó là “kéo quần xuống và xem bạn có gì”. Nếu khán giả thực sự chỉ muốn xem diễn viên khỏa thân, họ dễ dàng tìm thấy vô số thước phim còn chân thực hơn trên Internet. Tại sao họ phải đăng ký một dịch vụ chiếu phim trực tuyến đắt tiền để xem những thứ lỗi thời trên phim truyền hình khi mà ai cũng có điện thoại di động và wifi?
Trên The Guardian , nhà văn Anh Stuart Heritage có bài luận phân tích lý do tại sao Henry Cavill sai khi chê cảnh nóng.
Tác giả cuốn Bedtime Stories for Worried Liberals cho rằng quan điểm này có thể bắt nguồn từ trải nghiệm cá nhân. Bộ phim đầu tiên của nam diễn viên là Hotel Laguna chứa đầy những cảnh sex thừa thãi, nhàm chán. Tương tự, dự án truyền hình The Tudors cũng ngập tràn cảnh quay lố bịch.
“Có lẽ nếu bạn dành nhiều năm cuộc đời mình để chịu đựng một cách không vui vẻ trước đồng nghiệp khi biết rằng khoảnh khắc dễ bị tổn thương của bạn sẽ bị lưu giữ mãi mãi trên Internet mà không có bất kỳ bối cảnh nào, bạn cũng sẽ không quan tâm đến ý tưởng (đóng cảnh nóng)”, Heritage viết.
Tuy nhiên, Heritage cho rằng suy nghĩ đó có thể thay đổi nếu Henry Cavill làm việc với đúng đạo diễn. Sự khích lệ thích đáng, kịch bản hay và cơ hội mang về giải Oscar có lẽ giúp anh xoa dịu thái độ của mình đối với tình dục trên màn ảnh, thậm chí còn cảm thấy thích thú.
Heritage chỉ ra Poor Things , All of Us Strangers và Saltburn đều là những tác phẩm tiêu biểu cho thấy cảnh nóng cần thiết cho cốt truyện và thú vị đến vậy.
Theo Tú Oanh (Tiền Phong)